Wednesday, March 14, 2018

CÂU CHUYỆN VỀ MỘT CHUYẾN HỢP ĐỒNG ĐÁNG ĐỂ NHỚ.

Tôi mới chuyển tới đơn vị một trường phổ thông cấp 1_2 để làm hợp đồng trong khoảng 1 năm học. Ngôi trường nhỏ nằm gần biển với số dân còn ít. Tuy vậy nhưng mức sống người dân tương đối cao nhé các bạn. Về đây vì nhà tôi tương đối xa nên tôi phải ở lại nội trú để làm trong cả tuần. Công việc của tôi là sáng phải lên cấp 2, rồi chiều lại phải làm ở cấp 1 nhưng công việc tương đối nhẹ nhàng các bạn à. Rồi ngày qua ngày thì tình cảm cũng tăng dần trong nội trú tôi đang sống. Tôi có quen với những chị trong nội trú trong trường rồi thầm thương chị ấy luôn, nhưng qua tìm hiểu dần tôi cũng được biết chị ấy đã có bồ quen từ rất lâu đó các bạn à. Chị ấy là người thấp bé nhưng được dáng dễ thương lắm nha. Chị khá là đảm đang trong những công việc nhà từ nấu nướng, giặc giũ và nhiều thứ khác nữa. Chắc chính vì điều ấy mà tôi đã thầm thương chăn ta. Tôi sẽ không nói tên chị này ra vì lỡ đâu một ngày chị đọc được những dòng tôi đăng trên này thì sao. Từ những điều nhỏ nhặt ấy mà tôi đã rất thương. Ngày qua ngày tôi càng để ý tới chị nhiều hơn. Từ những cái nhìn có thể là âu yếm, triều mến và đầy thông cảm. Qua một thời gian thì tôi cũng có dịp tiếp xúc nhiều với chị ấy. Càng tiếp xúc tôi cảm giác được tôi cũng nói chuyện rất hợp nhau nữa nhé. Tôi thì nhiều lúc chọc lung tung nhiều lắm nhé các bạn, chọc tùm lum thiên địa lận nhé các bác. Nhưng rồi cuối năm cũng là thời lúc chia tay. Tôi thì tới nơi khác làm. Chị thì vẫn ở lại làm công việc đó như mọi ngày. Sống cứ như vậy mà vẫn chưa nói thương một lời. Chắc có lẽ tôi nhát chăng hay là do tôi chưa chín chắc để nói ra những cái sau trong lòng tôi. Thôi hãy cứ tự nhiên và hãy để tạo hóa sắp đặt vậy.

No comments:

Post a Comment